Vậy mà hôm nay lại thẳng tay như vậy Xem ra cô nhân viên mới Hoan Hoan đó không thể xem thường 'Đừng nghĩ địa vị cô gái kia trong lòng chủ tịch là quan trọng, là do bấy lâu nay đã quá dung túng nên chủ tịch muốn chỉnh đốn lại những hành vi sai phạm. Đều là người có Bạch Dạ Phi Ưng hướng súng lên trời Đoàng!!! Tiếp theo người của hắn liền kéo vào. Chủ tịch lớn tiếng ra lệnh Lục soát cho tôi!!! Đám người cao to lập tức xông vào từng phòng tìm kiếm Phòng khách báo nhiệt thoáng chốc chỉ còn lại 2 người Giới thiệu. Cha mẹ cô nợ tiền hắn, ròng rã 10 năm. Cô chỉ có thể cố gắng làm việc trả nợ. Cô vẫn luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc, thế nhưng hắn cứ trêu cợt, đùa giỡn cô. Cô không kiềm được mà phản kháng, thì hắn lại uy hiếp, lại ép cô, khiến cô không biết Kênh. Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! Tên tác giả :tiểu cam cam. Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! 4.8 | . Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn. Vốn muốn vô hình mà làm việc nhưng hắn lại từng bước dây dưa. Cô phản khán, hắn uy hiếp dùng "Thẩm Loan, cô đừng khinh người quá đáng!" Khuôn mặt cô gái tái nhợt, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi cũng có loại khí chất chọc người ta thương tiếc. Đáng tiếc, tim Thẩm Loan còn cứng hơn đàn ông chân chính. Lửa nhiệt huyết trong người cô nổi lên, cầm lấy cái khăn ra sức lau. Cô cứ cặm cụi lau, chẳng để ý đến thân ảnh bí ẩn đang đi đến nhìn cô nhỏ nhắn nhưng phải lau tấm chân dung to lớn của mình, hắn nhếch đôi mày sắc. Y Y lau lau mồ hôi trên trán, đấm đấm bả e3dZs38. Tên tác giả tiểu cam cam      Tên tác giả tiểu cam cam Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn Vốn muốn vô hình mà làm việc nhưng hắn lại từng bước dây dưa Cô phản khán, hắn uy hiếp dùng cường quyền áp bức Chẳng lẽ cô phải cam chịu sống 1 đời như thế?Truyện này do tiểu cam cam cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon      Bắt đầu xem  Theo dõi Lạc An vui vẻ cười. Đây là lần đầu được ngủ cùng với cả ba và mẹ nhaLạc Y Y đưa tay về phía con trai, có chút rầu rĩChúng ta đi tắm thôi, bảo bốiThấy 2 mẹ con đã đi vào phòng tắm, Tam tiểu thư kéo lấy tay anh mình có ý khó chịu hỏiAnh rốt cuộc muốn làm gì đây? Em cảnh cáo anh đừng hòng giở trò gì đó xấu xa với Y YBạch Dạ Phi Ưng nhìn đứa em gái đang chỉ ngón tay vào thẳng mặt mình, môi bạc khẽ mởAnh có thể làm được gì khi có tiểu An ở đây? Phòng của em ở bên cạnh, nếu muốn thì tối nay cứ thoải mái mà mở cửa kiểm traCô nghe xong nhìn hắn từ đầu đến chân tỉ mỉ đánh giá. Nhị thiếu ngứa mắt liền đẩy em mình ra khỏi phòng rồi đóng cửaCon nhóc này từ khi nào lại đáng ghét như vậy?Uổng công thương yêu chiều chuộng thật màQuả là không sai khi sáng nay cùng con trai đi ra ngoài không đưa ai theoVậy là chủ tịch thuận tiện hỏi con traiTối nay có muốn ngủ cùng baba không?Tiểu bạch kiểm ngây thơ không biết sự ngô nghê của mình sẽ khiến cho mẹ mình khóc cạn nước mắt, vui vẻ đápMún!!!Hắn hài lòng hỏi thêmNếu được thì tiểu An sẽ chọn ngủ với baba hay mama?Lạc An cười hì hìCả haiiiii Dự tính ban đầu, hắn sẽ ngủ bên cạnh lúc 2 mẹ con cần thì lập tức chạy sang. Nhưng lúc cùng con trai ra ngoài, hắn lại cảm thấy như vậy chẳng phải là tự mua dây buộc mình sao?Tự khiến bản thân hắn bị cô lập, còn cô em tinh quái nữa … nó sẽ không để cho hắn có cơ hội tiếp cận Y YVậy nên, căn phòng vốn dành cho hắn, bây giờ lại để Phi Yến thay vàoCon trai quả nhiên không làm hắn thất vọng, vài cau nói đã khiến cô nhượng bộ ngayLạc Y Y tắm cho con trai xong liền đi đến những cái tủ to được đặt trong phòng tắmNhiều tủ như thế chẳng biết cái nào bỏ quần áo của con trai, phải mở từng cái mới biết đượcTủ đầu tiên là y phục hằng ngày và áo ngủ của hắn, chủ có 4 màu trắng, đen, xám và xanh biển đậmTủ thứ 2 là váy áo của cô, chẳng biết được chuẩn bị khi nào. Từ ngắn đến dài, màu sắc và kiểu dáng đều có đủTủ thứ 3, cô mở ra nhìn không quá 2 giây liền đóng sầm lại… Cái … cái gì vậy trời?Lạc Y Y gương mặt đỏ như trái cà chua, hận không thể quay ngược thời gian trở về vài phút trướcLà đồ ngủ quyến rũ, những cái đó rất quen mắt. Hẳn là được mua cách đây mấy năm về trước, chính là cái ngày mà cô cùng hắn đến trung tâm thương mạiCái đống này sao vẫn chưa ném đi, giữ lại làm gì?Hẳn là gần 2 năm qua hắn đã cho những người phụ nữ khác sử dụngTên biến thái!!!Tủ thứ 4, chính là nó rồi. Cô lấy 1 bộ đồ ngủ rồi mặc cho cục cưngLấy 1 bộ đồ ở tủ thứ 2 mặc cho chính mìnhCô chỉ chỉ vào cái tủ thứ 3, lẩm nhẩm Mày đó, cứ ở yên từ đây đến cuối đời đi. Đừng hòng t đụng vàoSau đó nắm tay dẫn con ra ngoàiHắn đi sang nhấc bổng cục cưng lên xoay vài vòng, Lạc An vui vẻ cười giòn giãSau đó ôm con vào lòngTiểu An của baba thơm thậtHihi, mama cũng thơm nữaLạc An thật thà nói, đáy mắt hắn nhanh chóng hiện lên tia thú vị sau đó liền cẩn thận giấu điThật không? Sao con biết?Hắn hỏiCon hun hun mẹ, người mẹ thơm thơm!!!Bé trả lờiHắn nhìn mái tóc còn hơi ướt của cô xoã xuống gương mặt nhỏ. Yết hầu nhẹ chuyển động nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, tiến đến gần chậm rãi mở miệngVậy sao? Để baba thử …Mẹ đi pha sữa!Cô né tránh chạy đến cái bàn bên cạnh giường mở nắp hộp sữaTim muốn nhảy ra bên ngoài luôn rồi, hắn … lúc nãy hắn muốn thử cái gì?Bạch Dạ Phi Ưng bỏ con trai lên giường đi đến bên cạnh làm cô lần nữa bị doạ sợLen lén nhìn chỉ thấy hắn đang chuyên chú nhìn vào bình sữa, liền nhớ đến những lời lúc trưa hắn nóiMuốn học cách pha sữa, cho nên liền tiếp tục động tác mà không thấy được Nhị thiếu đang cong môi cười vô lại Hắn ung dung bước ra ngoàiTrên khuôn miệng của ác ma vẫn giống như những lần trước đó, câu lên nụ cười làm cho tất cả nữ nhân trong thành phố điên đảoBỏ tay vào túi quần, hắn tiêu sái bước điĐứng trước khung cửa sổ lớn ngoài hành lang, nhìn ra ngoài có thể thấy được đài phun nước dưới cái sân rộngBạch tổng cao cao tại thượng châm điếu thuốc hút 1 hơi sau đó chậm rãi thở raLàn khói mờ ảo lan vào không khí lúc sau liền tan biếnLàm hắn nhớ đến dáng vẻ của cô lúc ở trên giường hôm quaHệt như làn khói này vậy, mỏng manh dễ tan biếnHôm qua là lần đầu, hắn lại thô bạo, làm cô chỉ còn nửa cái mạngNếu tối nay lại quá trớn thì ...Hắn hừ nhẹBỏ đi vậy, nếu chết rồi thì còn gì là trò vui? ... Có ở đó không?Vâng, cậu chủQuản gia già cung kính cúi ngườiTìm người tối nay đem đến phòng sách cho tôiVâng ạTối đó, cô nằm trong căn phòng. Khát nước nên đành phải xuống lầu tìm nước uốngNào ngờ đâu chỉ vừa đi đến hành lang cảnh tượng 1 nữ nhân tóc vàng môi mọng gương mặt và vóc dáng kêu gợi hệt như người mẫu đang quấn lấy người nào đó mãi không buôngMà người nam nhân đó vừa vặn cô có chết cũng không quên đượcBạch Dạ Phi Ưng để cô ta ôm lấy, gương mặt lạnh như băngBất chợt hắn thấy bóng dáng nhỏ bé đang kinh hãi đứng yên như trời trồngChưa lên tiếng, mỹ nhân trong lòng đã nóng vội quát toNhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy nam nữ thân mật sao?Y Y nghe thấy mới kịp hoàn hồn, cô đỏ mặt cúi đầu rồi xoay người đi mấtThấy cô rời đi, hắn cũng chẳng thèm để ý, nhẹ giọng nóiTiếp tụcMỹ nữ nghe vậy không nén được sự vui sướng, men theo cái cổ định bụng sẽ in lên môi hắn nụ hônNào ngờ giây tiếp theo, chưa biết được mùi vị của đôi môi ra sao đã cảm nhận được sự cứng rắn của nền đấtHắn dứt khoát đẩy ngã cô ả xuống, trên gương mặt đẹp biểu lộ cảm giác khó chịu, cảm xúc ghê tởm trong lòng giống như tài sản của hắn vậy, không ngừng tăng lênCô ta ngẩng đầu nhìn, trong lòng lo sợ, chẳng hiểu mình đã làm sai điều gìLúc nãy rõ ràng đang rất tốt mà, tại sao hắn lại trở mặt chứ?Lão Lý!!!Hắn lớn tiếng gọi, lập tức người quản gia nhanh chóng đi đếnVâng, thiếu giaLập tức đuổi cô ta ra khỏi đây, vĩnh viễn không cho phép bước chân vào nhà chính thêm 1 lần nào nữa!!!Bạch ... Bạch tổng!!! Em sai rồi, xin anh cho em thêm 1 cơ hội.... á, đừng, ông bỏ ra, Bạch tổng à ... đừng mà ... a ....Giọng cô ta ngày càng nhỏ, nước mắt thấm đẫm gương mặt nhỏ mỹ lệ làm trôi đi lớp trang điểm, cô ta trông cực kỳ đáng thương bị kéo lê trên hành lang sau đó biến mấtHắn tức giận rời khỏi hành langTrăng bên ngoài sáng hệt chiếc gương, không khí hôm nay cũng không tồi, hắn đang định giải toả áp lực sau 1 ngày bận rộn với công việcVậy mà lại mất hứngBạch Dạ Phi Ưng hắn ghét nhất người khác chạm vào môi, chỉ là công cụ để giúp hắn hạ hoả, lại không biết an phậnĐúng là tự tìm chếtLạc Y Y hoảng sợ quên cả việc bản thân đang khát nước, chạy liền 1 mạch về phòngCô trèo lên giường đắp chăn lạiHắn ta đúng là tên khốn mà, hoan lạc đến mức độ không về phòng mà làm ở nơi dễ thấy như vậyNếu sau này hắn cũng ép cô phải ở trước mặt nhiều người mà làm loại chuyện đó thì cô phải làm sao đây?Không! cô không muốn đâuNằm cuộn tròn trên chiếc giường êm ái, cô thở dài nghĩ đến mẹ mìnhKhông biết mẹ như thế nào rồiLúc nãy sau khi hắn rời khỏi, quản gia Lý có đến gặp cô, ông ấy nói rằng mẹ cô đã được đưa đến bệnh viện trung tâm thành phố, nơi có trình độ chuyên môn và điều kiện tốt nhất để dưỡng bệnhLạc Y Y cô không phải kẻ ngốc, cô đương nhiên biết hắn làm vậy oà đang uy hiếp cô, đừng dại dột tìm cách chống đối với hắnNhưng như vậy cũng tốt, tình trạng của mẹ cô rất tốt, đã đi lại được, có điều ... cô phải ở nơi này không thể lúc nào cũng bên cạnh, mẹ cần người chăm sócSáng mai cô sẽ đến để thăm mẹĐã lâu lắm rồi mới được ngủ trên cái giường mềm như bông, phút chốc cô đã chìm vào giấc ngủ mà chẳng hề hay biết có 1 đôi mắt đang nhìn Tác giả Tiểu Cam Cam Thể loại Ngôn Tình, Truyện Teen, Nguồn Sưu tầm Trạng thái Full Giới thiệu Cha mẹ cô nợ tiền hắn, ròng rã 10 năm Cô chỉ có thể cố gắng làm việc trả nợ Cô vẫn luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc, thế nhưng hắn cứ trêu cợt, đùa giỡn cô. Cô không kiềm được mà phản kháng, thì hắn lại uy hiếp, l ... Bạch Dạ Phi Ưng lăm le cô giống như con sói đói nhìn thấy cừu non trắng trẻo mập mạp trước mắt, nước bọt cũng muốn trào ra khỏi khoé miệng rồiBà xã, chúng ta tiếp tục thôiBàn tay hắn mơn trớn vòng eo nhỏ sượt xuống cái đùi thon thả của cô, ý tứ cũng chẳng thèm che đậy lộ rõ mồn một trên gương mặt nam tínhThân thể hắn cường trán khoẻ mạnh, o ép khuôn ngực căng tròn khiến tim cô muốn nổ tungThấy hắn được đà lấn tới, Lạc Y Y sợ đến mức muốn phát khóc**Anh … anh đừng có làm nữa, em mệt lắm rồiNhưng anh vẫn chưa no, em phải chịu trách nhiệm đến cùng như đã nói chứ?Hu … không làm nỗi đâu** - cô để tay lên lồng ngực rắn chắc, cố gắng nài nỉ mong hắn có thể bỏ qua cho cô lần nàyCơ thể họ không mảnh vải lại dính sát vào nhau, nhiệt độ nóng bỏng âm thầm truyền sang nhau khiến cô choáng váng đầu ócBạch Dạ Phi Ưng cúi đầu gặm lấy vành tai non mềm, điệu cười trầm ấm mà gian manh khiến tim cô như muốn tan chảyTạm tha cho em hôm nay … nhưng với 1 điều kiện …Cô muốn đi ngủ đành phải đáp ứng cái điều mà hắn nói. Chủ tịch nhếch mép sau đó cũng không làm bất cứ hành động nào quá khíchChỉ là trong lúc ôm cô vào lòng, bàn tay của hắn cứ đặt trên mông cô không buôngLạc Y Y cũng muốn mắng chửi lắm, nhưng mí mắt cứ dính vào nhau. Đành phải để cho hắn lộng hànhChỉ là cô lại ngây ngô nghĩ rằng điều kiện mà hắn nói chính là cái hành động biến thái này. Nhưng lại không lường được đây chẳng qua chỉ là trò đùa xấu của ác maKế hoạch thật sự của hắn … hôm sau mới được kích hoạtCụ thể là sang tối ngày mai, Lạc Y Y sau khi tắm xong liền đứng trong phòng mãi không chịu bước ra ngoài. Cô chống tay lên bàn trang điểm cạnh bồn tắm, bất lực gục đầu Hắn vui vẻ ở bên ngoài hối thúcEm đã xong chưa, bảo bối?Lạc Y Y thật sự muốn xông ra ngoài rồi cắn người nào đó vài phát cho hả cơn giậnBiết trước tình hình sẽ trở nên ngại ngùng thì hôm qua cô liều chết để cho hắn … để cho hắn cùng mình chơi trò cưỡi ngựa cho xongDù sao cũng đâu có thoát được?Hay là cô lại lên kế hoạch chạy trốn?Chứ cô bây giờ thật sự không dám đi ra ngoài, huống chi là cùng hắn làm loại chuyện kiaCốc cốc …Tiếng gõ cửa vẫn vang lên đều đều, dường như cái người ngoài kia rất nôn nóngBà xã~Anh im đi, gấp … gấp gáp cái gì chứ?Cô gần như phát cáuNhưng mà anh đã đợi chính xác là 34 phút 17 giây rồi đóLạc Y Y - …Em còn không nhanh ra ngoài, anh sẽ xông vào đóHắn xấu xa đe doạKhông còn cách nào, cô đành phải hít thở thật sâu cố gắng trấn an bản thânLạc Y Y, có gì mà phải ngại ngùng chứ? Dù sao chuyện này cũng đã từng xảy ra … phải dũng cảm lên Không được để cho hắn biết mày đang xấu hổ, nếu không chắc chắn sẽ lại bị chọc ghẹo cho xem …Cô hít thở sâu rồi đi ra ngoàiY Y mở cửa, bàn chân nhỏ nhắn lập tức xuất hiện. Hắn đứng ở trước cửa phòng tắm chăm chú nhìnCô xấu hổ che đi bầu ngực tròn trịaLạc Y Y mặc váy lụa mềm mại 2 dây chỉ dài đến đùi thon. Vậy thì điều gì làm cô xấu hổ?Đó là vì nó trong suốt không thể nào che đi cơ thể, có thể nói … mặc cũng như khôngChỗ cần che thì lộ rõ ra bên ngoài, chỗ không cần che cũng chẳng có gì che lại đượcNó là nội y quyến rũ được hắn đích thân chọn trong vô vàng bộ váy áo đang được cất giấu trong cái tủRõ ràng hắn đã chuẩn bị sẵn cả rồi. Hôm qua cố ý không buông tha để cho cô lọt vào bẫy phải đáp ứng điều kiệnBạch Dạ Phi Ưng cúi thấp người vui vẻ nhìn cô gái trước mắt gương mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ**Bà xã … bộ đồ này đúng là không che giấu được sự xinh đẹp của emBiến thái** - cô lên tiếngHắn sảng khoái cười rồi bế cô lên. Bàn tay to 1 thì ôm đùi thon trắng noãn, tay còn lại thì đặt trên bờ mông to**Chúng ta chơi cưỡi ngựa thôiAnh … đã nói trước sẽ buông tha cho tôi mà**!!! Cô đặt bàn tay lên vai hắn hoảng loạn nóiĐó là hôm qua mà … bảo bối?Nói xong liền nhanh chóng kéo cô lên giường rồi tắt đèn

chủ tịch đừng ép người quá đáng