Giới thiệu về người sáng tác Xuân Diệu, bài bác thơ Vội Vàng và đoạn 2 của bài bác thơ Trước chình ảnh xuân hoàn hảo với cỏ hoa, ong bướm, hương thơm sắc đẹp sexy nóng bỏng của ngày xuân, tác giả cũng tận hưởng cùng thưởng thức đấy thôi, mà lại trong tâm Nhưng vội vàng một nửa: Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân. Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua, Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già, Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất. Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật, Không cho dài thời trẻ của nhân gian, Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn, Nếu tuổi trở chẳng hai lần thắm lại Và này đây ánh sáng chớp hàng mi. Mỗi sáng sớm thần Vui hằng gõ cửa; Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa; Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân. Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua, Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già, Mà xuân Mở bài Vội vàng - Giới thiệu khái quát tác giả, tác phẩm :+ Xuân Diệu ( 1916 - 1985 ) là một trong những nhà thơ lớn của Nước Ta, được ca tụng là " ông hoàng thơ tình " nổi tiếng với nhiều tác phẩm rực rỡ viết về tình yêu . Phân tích bài thơ Vội vàng - bài 1 Mạch cảm xúc được chuyển tiếp sang một bức tranh tình yêu tràn đầy màu sắc: Của ong bướm này đây tuần tháng mật Này đây hoa của đồng nội xanh rì Này đây lá của cành tơ phơ phất Của yến anh này đây khúc tình si Và này đây ánh sáng chớp hàng mi Mỗi sáng sớm thần vui hằng gõ cửa "Vội vàng" được sáng tác vào năm 1938, in trong tập "Thơ Thơ"- đây chính là tập thơ đầu tay nổi tiếng của Xuân Diệu trước năm 1945. Nhà thơ đang phải cố để tận hưởng cuộc sống gấp gáp bởi cảnh sắc tuyệt đẹp mọi thứ sẽ biến mất nhanh chóng. Ông nhận CiqEW8. Table of Contents I. Khái quát về tác giả, tác phẩm 1. Tác giả Xuân Diệu 2. Bài thơ Vội vàng II. Phân tích tác phẩm Vội Vàng 1. Tình yêu cuộc sống trần thế tha thiết 2. Quan niệm về thời gian, đời người 3. Khát vọng sống vội vàng, tận hưởng của nhà thơ III. Tổng kết 1. Giá trị nghệ thuật 2. Ý nghĩa văn bản IV. Luyện tập 1. Mở bài 2. Thân bài 3. Kết bài I. Khái quát về tác giả, tác phẩm 1. Tác giả Xuân Diệu Xuân Diệu 1916 - 1985, tên thật là Ngô Xuân Diệu, bút danh Trảo Nha. Quê cha ở làng Trảo Nha, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Ông sinh ra ở quê mẹ- Bình Định- nhưng lại lớn lên ở Quy Nhơn. Xuất thân trong một gia đình nhà Nho, tuy nhiên ông mang đậm dấu ấn của một trí thức Tây học. Ông được mệnh danh là nhà thơ “mới nhất trong các nhà thơ mới” Hoài Thanh, là nhà thơ của tình yêu, của mùa xuân và tuổi trẻ với một giọng thơ sôi nổi, đắm say, yêu đời thắm thiết. Xuân Diệu là một cây bút có sức sáng tạo dồi dào, có đóng góp trên nhiều lĩnh vực thơ, văn xuôi, tiểu luận phê bình, nghiên cứu văn học,... Ông được tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật 1996 Một số tác phẩm tiêu biểu Các tập thơ Thơ thơ 1938, Gửi hương cho gió 1945, Ngọn quốc kỳ 1945, Một khối hồng 1964, Thanh ca 1982 ... Văn xuôi Phấn thông vàng 1939, truyện ngắn, Trường ca 1945, bút ký, ... Tiểu luận phê bình Thanh niên với quốc văn 1945, Tiếng thơ 1951, Những bước đường tư tưởng của tôi 1958, hồi ký, Ba thi hào dân tộc 1959 ... Dịch thơ Thi hào Nadim Hitmet 1962, V. I. Lê-nin 1967, Những nhà thơ Bungari 1978,… 2. Bài thơ Vội vàng a. Xuất xứ “Vội vàng” được trích từ tập Thơ thơ 1938 - tập thơ đầu tay của nhà thơ Xuân Diệu- là một trong những bài thơ tiêu biểu của ông trước Cách mạng tháng Tám. b. Bố cục Gồm 3 phần Phần 1 Từ đầu đến “Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân” Tình yêu tha thiết với cuộc sống nơi trần thế. Phần 2 “Xuân đương tới… Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa...” Quan niệm về thời gian, đời người. Phần 3 Còn lại Khát vọng sống vội vàng, tận hưởng của nhà thơ. c. Ý nghĩa nhan đề “Vội vàng” trước hết là một tính từ, có nghĩa là tỏ ra rất vội, muốn tranh thủ tối đa thời gian để cho kịp. Nhan đề “Vội vàng” đã cho thấy một quan niệm sống mới mẻ của nhà thơ Sống vội vàng không có nghĩa là sống gấp, sống vội hay sống ích kỉ mà là lối sống biết tận hưởng, tận hiến tất cả những giá trị tốt đẹp của cuộc sống nơi trần gian. II. Phân tích tác phẩm Vội Vàng 1. Tình yêu cuộc sống trần thế tha thiết a. Câu 1-4 Khát vọng của nhà thơ Điệp ngữ tôi muốn nhấn mạnh khát khao mãnh liệt của nhà thơ, gợi một cái tôi cá nhân khao khát giao cảm và yêu đời đến tha thiết. Niềm ước muốn kì lạ, táo bạo, liều lĩnh tắt nắng buộc gió → Muốn thay quyền tạo hóa. Mục đích Giữ lại sắc màu, mùi hương. → Ước muốn hé lộ một con người yêu thiên nhiên, yêu vẻ đẹp của cuộc sống tha thiết nên muốn tận hưởng mãi hương vị của cuộc sống, bất tử hóa cái đẹp. → Thể thơ ngũ ngôn ngắn gọn, khẳng định mạnh mẽ. b. Câu 5-11 Cảm nhận bức tranh thiên nhiên Từ thể thơ 4 chữ, nhà thơ chuyển sang những câu thơ 8 chữ, giọng thơ sôi nổi như nhịp trái tim rộn rã của tâm hồn thi sĩ đang tận hưởng những tinh hoa của đất trời mùa xuân. Điệp ngữ "này đây" được lặp đi lặp lại 5 lần như một lời mời gọi, kết hợp với thủ pháp liệt kê, vừa diễn tả sự giàu có, phong phú bất tận của thiên nhiên vừa thể hiện cảm giác hân hoan, vui sướng của tác giả khi say sưa giới thiệu vẻ đẹp rạng ngời của mùa xuân. "Này đây" là sự hiện hữu của hương sắc cuộc đời, của thiên nhiên trần thế, không phải xa xôi mà gần gũi ngay trước mắt, không phải ở tương lai hay quá khứ mà ngay trong hiện tại lúc này. Thiên nhiên được cảm nhận ở thời điểm ban đầu Buổi sớm – khởi đầu một ngày mới. Tuần tháng mật – khởi đầu cuộc sống lứa đôi. Tháng giêng – khởi đầu cho một năm mới. → Thời khắc đẹp đẽ, tinh khôi, tươi mới. Hình ảnh thiên nhiên Ong bướm ...tuần tháng mật Hoa của đồng nội xanh rì Lá của cành tơ phơ phất Khúc tình si của yến anh Ánh sáng chớp hàng mi → Tính từ "xanh rì", "phơ phất" giàu sức gợi tả kết hợp biện pháp tu từ nhân hoá "tuần tháng mật", "khúc tình si" đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên quen thuộc, gần gũi mà tươi đẹp, tràn đầy sức sống và tình tứ, quyến rũ. Lối so sánh mới mẻ, độc đáo, táo bạo Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; Nếu trong thơ ca trung đại, các thi nhân lấy thiên nhiên để làm chuẩn mực cho cái đẹp của con người thì đến với Xuân Diệu, con người mới là chuẩn mực cho mọi cái đẹp tồn tại trên cuộc đời này. Câu thơ sử dụng nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, hay chính là phép giao thoa mà các nhà thơ Mới tiếp thu từ thơ ca tượng trưng Pháp. Đây là câu thơ mới mẻ nhất, hiện đại nhất, đã khái quát được sự hấp dẫn của mùa xuân bằng sự so sánh vô cùng độc đáo. Nhà thơ cảm thụ thiên nhiên bằng tình lứa đôi, bằng thể xác và tâm hồn. c. Suy tư của chủ thể trữ tình “Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”. → Dấu chấm tách đôi câu thơ, diễn tả hai cảm xúc của Xuân Diệu, chuyển từ cảm giác sung sướng tận hưởng hiện tại sang sự bừng tỉnh về nhận thức. Và nhà thơ tiếc xuân ngay cả trong lúc xuân đang đẹp nhất. → Cảm nhận được sự trôi chảy của thời gian nhà thơ muốn sống gấp, sống nhanh, sống vội để chạy đua với thời gian. SƠ KẾT Với việc chắt lọc những hình ảnh thiên nhiên một cách tinh tế kết hợp cùng những biện pháp nghệ thuật điệp ngữ, phép láy vần, điệp thanh, những biện pháp so sánh, ẩn dụ, hoán dụ đặc biệt là ẩn dụ chuyển đổi cảm giác đặc sắc, đoạn thơ đã vẽ lên một bức tranh, một hình ảnh cuộc đời tràn đầy âm thanh, màu sắc. Qua đó, người đọc cảm nhận một tình yêu thiên nhiên, cuộc sống cuồng nhiệt, đắm say của nhà thơ. 2. Quan niệm về thời gian, đời người Triết lí về thời gian Xuân tới - xuân qua Xuân non - xuân già Xuân hết - tôi mất. → Thơ xưa khi nói về sự vận động của thời gian, họ coi thời gian là một chuỗi tuần hoàn bất biến. Thế nhưng, với Xuân Diệu, ông cho rằng thời gian là tuyến tính, một đi không trở lại. → Xuân Diệu cảm nhận bước đi của mùa xuân, dòng chảy của thời gian là mải miết, vô tận. Trong hiện tại “đương tới" đã có màu li biệt “đương qua”. Mỗi ngày, mỗi tháng năm qua đi đời người thêm phần ngắn lại, khi mà ta không còn cảm nhận được mùa xuân nữa nghĩa là đời người không còn, sinh thể vĩnh viễn xa rời cuộc đời. → Các từ ngữ “đương tới” với “đương qua”, “còn non'” với “sẽ già” tương ứng, đối lập nhau, diễn tả mùa xuân và thời gian vận động không ngừng. Chữ “xuân” được điệp đi điệp lại nhiều lần. “Xuân” ấy vừa là xuân của đất trời vừa là “xuân” của cuộc đời, của tuổi trẻ. Mỗi lần nhắc lại là mỗi lần ta bắt gặp cái ngậm ngùi của thi nhân. Nỗi băn khoăn về sự ngắn ngủi, mong manh của kiếp người trong sự chảy trôi nhanh chóng của thời gian Lòng rộng – lượng trời chật Xuân tuần hoàn - tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại Còn trời đất - chẳng còn tôi → Xuân Diệu yêu mùa xuân. Với ông, vũ trụ đẹp nhất khi vào xuân và đời người đẹp nhất là tuổi trẻ. Nhưng mùa xuân cũng chẳng có ý nghĩa gì nếu tuổi trẻ tàn phai vì thước đo của mùa xuân, của thời gian chính là tuổi trẻ. → Cuộc sống trần gian đẹp như một thiên đường; trong khoảnh khắc đó, thời gian một đi không trở lại, đời người ngắn ngủi đối lập hoàn toàn với vũ trụ nên chỉ còn một cách là phải sống vội. Bức tranh thiên nhiên Tháng năm …chia phôi Sông núi…tiễn bịêt Gió…hờn Chim…sợ → Thiên nhiên, cảnh vật đều nhuốm màu chia phôi, li biệt, đều mang tâm trạng lo âu, phấp phỏng trước thời gian. Không còn chất vui tươi, rạng ngời như những câu thơ trước nữa. Nói thiên nhiên nhưng là nói lòng người. Người buồn nên thiên nhiên cũng nhuốm màu bi thảm. → Ở khổ thơ này, Xuân Diệu thực sự sử dụng rất đắt thủ pháp nghệ thuật nhân hóa, kết hợp từ mới mẻ và đặc biệt là nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác mà nhà thơ tiếp thu được từ phương Tây. Tâm trạng Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa... → Lời thơ như một tiếng kêu thảng thốt, hốt hoảng, tuyệt vọng trước dòng chảy vô tình của thời gian. SƠ KẾT Tiếng thơ cất lên như một lời than tiếc nuối khi cảm nhận bi kịch của sự sống con người, mỗi khoảnh khắc trôi qua là một sự mất mát, phai tàn, phôi pha. 3. Khát vọng sống vội vàng, tận hưởng của nhà thơ Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, → Nhà thơ như giục giã chính bản thân hãy mau lên, vội vàng lên, gấp gáp lên, hãy vượt qua thời gian mà sống, mà cống hiến. Khát vọng Ta muốn - ôm - sự sống mơn mởn Riết - mây đưa, gió lượn Say - cánh bướm, tình yêu Thâu - hôn nhiều Cắn - xuân hồng Cho chếnh choáng, đã đầy, no nê → Điệp ngữ “ta muốn” cùng nhịp thơ dồn dập như diễn tả hơi thở gấp gáp của thi nhân và nhịp điệu hối hả của trái tim vội vàng. Đại từ nhân xưng “tôi” bất ngờ chuyển hóa thành “ta”. Trước sự sống rộng lớn bao la của vũ trụ, thi sĩ cần xưng ta chăng? Hay ở đây thi sĩ đang nói lên khát vọng của bao người, hối thúc, lay tỉnh bao người hãy sống mãnh liệt, hãy sống cuồng nhiệt, đắm say trong từng phút giây cho nên phải xưng “ta”? → Thiên nhiên một lần nữa xuất hiện với mây, gió, bướm...đầy hương sắc tươi mới, tràn đầy sức sống và quyến rũ, tình tứ. → Hàng loạt động từ mạnh theo trình tự tăng tiến lần lượt xuất hiện trong các dòng thơ “ôm”, “riết”, “say”, “thâu”, “cắn” là biểu hiện của tình yêu cuộc sống ngày càng say đắm mãnh liệt, cuồng nhiệt, đam mê. SƠ KẾT “Với những nguồn cảm hứng mới yêu đương và tuổi xuân, dù lúc vui hay lúc buồn, Xuân Diệu cũng ru thanh niên bằng giọng yêu đời, thấm thía” Vũ Ngọc Phan. Và khổ thơ cuối trong “Vội vàng” là một trong những khúc thơ tiêu biểu trong giọng thơ yêu đời nhất. Đọc đoạn thơ, ta như nghe thấy giọng nói, hơi thở, nhịp đập sôi nổi bồng bột trong trái tim thi sĩ. III. Tổng kết 1. Giá trị nghệ thuật Sự kết hợp giữa mạch cảm xúc và mạch luận lí. Cách nhìn cách cảm mới và những sáng tạo độc đáo về ngôn từ, hình ảnh thơ, cấu tứ,... 2. Ý nghĩa văn bản Quan niệm nhân sinh, quan niệm thẩm mĩ mới mẻ của Xuân Diệu – nghệ sĩ của niềm khát khao giao cảm với đời. Vội vàng là lời giục giã sống mãnh liệt, sống hết mình, hãy quý trọng từng giây, từng phút của cuộc đời mình, nhất là những tháng năm tuổi trẻ. IV. Luyện tập Trong Nhà văn hiện đại, nhà phê bình, nghiên cứu văn học Vũ Ngọc Phan đã viết "Với những nguồn cảm hứng mới yêu đương và tuổi xuân, dù lúc vui hay lúc buồn, Xuân Diệu cũng ru thanh niên bằng giọng yêu đời thấm thía" Qua phân tích bài thơ Vội vàng, anh chị hãy làm sáng tỏ nhận định trên. HƯỚNG DẪN LÀM BÀI 1. Mở bài Giới thiệu tác giả Ông được mệnh danh là nhà thơ “mới nhất trong các nhà thơ mới” Hoài Thanh, là nhà thơ của tình yêu, của mùa xuân và tuổi trẻ với một giọng thơ sôi nổi, đắm say, yêu đời thắm thiết. Giới thiệu tác phẩm “Vội vàng” được trích từ tập Thơ thơ 1938 - tập thơ đầu tay của nhà thơ Xuân Diệu- là một trong những bài thơ tiêu biểu của ông trước Cách mạng tháng Tám. Dẫn nhận định "Với những nguồn cảm hứng mới yêu đương và tuổi xuân, dù lúc vui hay lúc buồn, Xuân Diệu cũng ru thanh niên bằng giọng yêu đời thấm thía." 2. Thân bài Giải thích nhận định Nhận định của Vũ Ngọc Phan chủ yếu nói về lòng yêu đời, yêu cuộc sống mãnh liệt trong thơ Xuân Diệu. Đó là "giọng yêu đời thấm thía". Lòng yêu đời ấy, theo Vũ Ngọc Phan, xuất phát từ hai nguồn cảm hứng cũng là hai đề tài xuyên suốt trong thơ Xuân Diệu trước Cách mạng, có quan hệ mật thiết với nhau tình yêu và tuổi trẻ "yêu đương và tuổi xuân". Dù ở tâm trạng nào "lúc vui hay lúc buồn”, thơ Xuân Diệu cũng bộc lộ lòng yêu đời ấy. Chứng minh nhận định Phân tích bài thơ Vội vàng để cho thấy lòng yêu đời của Xuân Diệu Đoạn 1 và đoạn 3 đều ru thanh niên bằng giọng yêu đời thắm thía Chứng minh qua bức tranh thiên nhiên và bức tranh cuộc sống con người; qua sự cuồng nhiệt, hối hả, vội vàng của nhà thơ đến với cuộc sống để "ôm" cuộc sống ấy vào lòng mà tận hưởng. Học sinh dẫn thơ-phân tích. Khát vọng giữ lại hương sắc cuộc đời. Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống và tình tứ, quyến rũ. Giọng điệu hối hả, giục giã, say mê. Muốn tận hưởng cuồng nhiệt vẻ đẹp của thiên nhiện cuộc đời ngay trong thời khắc tươi đẹp nhất. Đoạn 2 Lòng yêu đời thiết tha thể hiện qua Cảm thức về thời gian Thời gian là một dòng chảy tuyến tính, vô tình nên vạn vật sẽ tàn phai theo tháng năm, đặc biệt tuổi trẻ qua đi không bao giờ trở lại. Xuân Diệu yêu đời, yêu cuộc sống này nên rất nhạy cảm với thời gian. Ý thức về thời gian mang tính hủy diệt nên cách nhìn thiên nhiên cũng đổi khác. Tác giả nhìn đâu cũng thấy nhuốm màu bi thảm. Lòng buồn nên cảnh cũng không tươi. Yêu đời nên sầu muộn trước sự tàn phai không thể nào tránh khỏi của vạn vật. Thảng thốt, tuyệt vọng trước bước đi của thời gian. Đánh giá nhận định Nhận định hoàn toàn đúng đắn, thể hiện một cái nhìn tinh tế, thấu hiểu về đời và thơ Xuân Diệu. Nhận định khái quát con người Xuân Diệu, vẻ đẹp rất riêng của thơ Xuân Diệu trước Cách mạng. 3. Kết bài Khẳng định lời nhận định của Vũ Ngọc Phan Đánh giá giá trị của bài thơ Cảm xúc của bản thân Giáo viên biên soạn Nguyễn Minh Thư Đơn vị Trường TH-THCS-THPT Lê Thánh Tông – Nguyễn Khuyến Bạn đang thắc mắc về câu hỏi hoàn cảnh sáng tác vội vàng nhưng chưa có câu trả lời, vậy hãy để tổng hợp và liệt kê ra những top bài viết có câu trả lời cho câu hỏi hoàn cảnh sáng tác vội vàng, từ đó sẽ giúp bạn có được đáp án chính xác nhất. Bài viết dưới đây hi vọng sẽ giúp các bạn có thêm những sự lựa chọn phù hợp và có thêm những thông tin bổ cảnh sáng tác Vội vàng – Top lời vàng Hoàn cảnh sáng tác, Tóm tắt, Ý nghĩa, Giá trị nghệ thuật cho e bt xuất xứ, hoàn cảnh sáng tác của bài thơ “Vội vàng” vàng – Xuân Diệu Tác giả – Tác phẩm lớp 11 – cảnh sáng tác vội vàng – cảnh ra đời các tác… – Hội những người học khối D1 Vàng- xuân thơ Vội vàng Xuân Diệu – Tác giả tác phẩm mới 2022 thơ Vội vàng In trong tập Thơ thơ 1938, Xuân thơ Vội vàng Xuân Diệu – Tiếng nói của một con tim say mêNhững thông tin chia sẻ bên trên về câu hỏi hoàn cảnh sáng tác vội vàng, chắc chắn đã giúp bạn có được câu trả lời như mong muốn, bạn hãy chia sẻ bài viết này đến mọi người để mọi người có thể biết được thông tin hữu ích này nhé. Chúc bạn một ngày tốt lành! Top Văn Học -TOP 9 hoàn cảnh sáng tác tràng giang HAY và MỚI NHẤTTOP 9 hoàn cảnh sáng tác ngắm trăng HAY và MỚI NHẤTTOP 10 hoàn cảnh sáng tác các văn bản lớp 9 HAY và MỚI NHẤTTOP 10 hoàn cảnh sáng tác chiếu dời đô HAY và MỚI NHẤTTOP 9 hoàn cảnh sáng tác bài thơ đồng chí HAY và MỚI NHẤTTOP 8 hoàn cảnh ra đời của tổ chức asean HAY và MỚI NHẤTTOP 9 hoàn cảnh ra đời của tuyên ngôn độc lập HAY và MỚI NHẤT II. Tác phẩm Bạn Đang Xem 6 hoàn cảnh sáng tác vội vàng tốt nhất hiện nay 1. Tìm hiểu chung a. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác In trong tập Thơ thơ 1938 – tập thơ đầu tay và cũng là tập thơ khẳng định vị trí của Xuân Diệu – “Nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”. b. Nội dung Tác phẩm bộc lộ quan niệm nhân sinh mới mẻ của Xuân Diệu, hình thức hấp dẫn với nhiều cách tân táo bạo, nhuần nhị. c. Bố cục – Đoạn 1 13 câu thơ đầu Bộc lộ tình yêu cuộc sống trần thế tha thiết – Đoạn 2 câu 14 tới câu 29 Thể hiện sự nuối tiếc về kiếp người và thời gian – Đoạn 3 còn lại Giục giã cuống quýt, vội vàng để tận hưởng tuổi trẻ và cuộc đời. 2. Tìm hiểu chi tiết a. Tình yêu cuộc sống tha thiết – Khát vọng kì lạ đến ngông cuồng “Tắt nắng ; buộc gió” + điệp ngữ “tôi muốn” khao khát đoạt quyền tạo hóa, cưỡng lại quy luật tự nhiên, những vận động của đất trời. → Cái tôi cá nhân đầy khao khát đồng thời cũng là tuyên ngôn hành động với thời gian. – Bức tranh mùa xuân hiện ra như một khu vườn tràn ngập hương sắc thần tiên, như một cõi xa lạ + Bướm ong dập dìu + Chim chóc ca hót + Lá non phơ phất trên cành. + Hoa nở trên đồng nội → Vạn vật đều căng đầy sức sống, giao hòa sung sướng. Cảnh vật quen thuộc của cuộc sống, thiên nhiên qua con mắt yêu đời của nhà thơ đã biến thành chốn thiên đường, thần tiên. + Điệp ngữ này đây kết hợp với hình ảnh, âm thanh, màu sắc Tuần tháng mật. Hoa … xanh rì Xem Thêm chezzie-may là gì – Nghĩa của từ chezzie-mayLá cành tơ … Yến anh … khúc tình si Ánh sáng chớp hàng mi + So sánh tháng giêng ngon như cặp môi gần táo bạo. Nhà thơ phát hiện ra vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên và thổi vào đó một tình yêu rạo rực, đắm say ngây ngất. → Sự phong phú bất tận của thiên nhiên, đã bày ra một khu địa đàng ngay giữa trần gian – “một thiên đàng trần thế”. – Tâm trạng đầy mâu thuẫn nhưng thống nhất Sung sướng > Xuân Diệu thể hiện cái nhìn biện chứng về vũ trụ, thời gian. – Cái nhìn động + Xuân Diêu cảm nhận sự mất mát ngay chính sinh mệnh mình. Xuân Diệu lấy tuổi trẻ của mỗi người làm thước đo của thời gian. Theo nhà thơ, thời gian vũ trụ tuần hoàn nhưng tuổi trẻ thì trôi qua rất nhanh, không bao giờ trở lại Xuân hết nghĩa là tôi cũng mất … Nếu tuổi trẻ chẳng 2 lần thắm lại → Mùa xuân, tuổi trẻ không tồn tại mãi, nó ngắn ngủi vô cùng, tuổi trẻ đẹp nhất của đời mỗi người. Xuân Diệu lấy tuổi trẻ làm thước đo thời gian. Thời gian mất nghĩa là tuổi trẻ cũng mất. + Xuân Diệu còn nhận thấy mỗi phút giây trôi qua là sự mất mát, chia lìa Hình ảnh sự vật Cơn gió xinh … phải bay đi Chim rộn ràng … đứt tiếng reo. → Cảm nhận sâu sắc, thấm thía tàn phai, héo úa, chia phôi, tiễn biệt. – Mau gấp gáp, vội vàng, cuống quýt, hưởng thụ. → Quan niệm mới, tích cực thấm đượm tinh thần nhân văn. Sự trân trọng và ý thức về giá trị của sự sống, cuộc sống, biết yêu đời mình đây cũng là cơ sở sâu xa của thái độ sống vội vàng. c. Lời giục giã cuống quýt vội vàng để tận hưởng tuổi xuân của mình Cảm xúc tràn trề, ào ạt khiến Xuân Diệu sử dụng ngôn từ đặc biệt Xem Thêm Xem Ngay 6 kiểm tra dung lượng máy tính tốt nhất– Nghệ thuật điệp cú theo lối tăng tiến Ta muốn ôm, riết, say, thâu, cắn → Cao trào của cảm xúc mãnh liệt. – Điệp + Liên từ và … và. + Giới từ chỉ trạng thái Chếnh choáng Đã đầy No nê – Tính từ chỉ xuân sắc mơn mởn, thời tươi. – Danh từ → Những biện pháp trên thể hiện cái “tôi” đắm say mãnh liệt, táo bạo, cái “tôi” điển hình cho thời đại mới, một cái “tôi” tài năng thiết tha giao cảm với đời. – Nhip điệu của đoạn thơ dồn dập, hối hả, sôi nổi, cuồng nhiệt. → Tình yêu mãnh liệt táo bạo của một cái “tôi” thi sĩ yêu cuộc sống cuồng nhiệt, tha thiết với mềm vui trần thế, tâm thế sống tích cực. d. Giá trị nội dung – Một cái tôi ham sống, ham tận hưởng được thể hiện rõ qua bài thơ. – Cái tôi của Xuân Diệu trong bài thơ tiêu biểu cho cái tôi thời đại Thơ mới + Ý thức sâu sắc về sự yêu đời nhưng vẫn mang nỗi lo âu. + Triết lý sống, tuyên ngôn sống cuỗng quýt, vội vàng, và khát khao giao cảm với đời. + Quan niệm nhân sinh, quan niệm thẩm mĩ mới mẻ. e. Giá trị nghệ thuật – Sự kết hợp giữa, mạch cảm xúc và, mạch luận lí. – Cách nhìn, cách cảm mới và những sáng tạo độc đáo về hình ảnh thơ. – Sử dụng ngôn từ nhịp điệu dồn dập, sôi nổi, hối hả, cuồng nhiệt. Sơ đồ tư duy – Vội vàng Top 6 hoàn cảnh sáng tác vội vàng tổng hợp bởi Tin Tức Giáo Dục Học Tập Tiny Vội vàng Xuân Diệu Tác giả Ngày đăng 03/04/2023 Đánh giá 919 vote Tóm tắt Tổng hợp các bài viết về dàn ý, cảm nhận và phân tích tác phẩm Vội vàng Xuân Diệu … Năm sáng tác1938. Tác giảXuân Diệu. Hoàn cảnh sáng tác Vội vàng … HOÀN CẢNH SÁNG TÁC VỘI VÀNG – Adstech Tác giả Ngày đăng 03/18/2023 Đánh giá 462 vote Tóm tắt Có thể bạn quan tâm. Hoàn Cảnh Sáng Tác Vội Vàng Của Xuân Diệu Hoan Canh Sang Tac Vo Nhat Hoàn Cảnh Sáng Tác Xin Làm Hạt Phù Sa Hoàn Cảnh Sáng Tác … Hoàn cảnh sáng tác và ý nghĩa nhan đề bài thơ Vội vàng Tác giả Ngày đăng 11/21/2022 Đánh giá 581 vote Tóm tắt 2. Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài… 4. Giá trị nghệ thuật bài thơ Vội… Khớp với kết quả tìm kiếm Bài thơ của Xuân Diệu mang đến một thông điệp sâu sắc về tầm quan trọng của cuộc sống và thời gian. Tác giả muốn nhắc nhở cho thế hệ trẻ rằng tuổi trẻ chỉ đến một lần duy nhất và thời gian sẽ không đợi một ai cả. Những giây phút đẹp nhất trong cuộc … Mn cho e bt xuất xứ, hoàn cảnh sáng tác của bài thơ “Vội vàng” ạ Tác giả Ngày đăng 03/06/2023 Đánh giá 592 vote Tóm tắt “Vội vàng” là bài thơ tiêu biểu của Xuân Diệu trước cách mạng rút trong tập “Thơ Thơ” 1938.Đây là tiếng nói của một tâm hồn yêu đời, yêu sống … Khớp với kết quả tìm kiếm Bài thơ của Xuân Diệu mang đến một thông điệp sâu sắc về tầm quan trọng của cuộc sống và thời gian. Tác giả muốn nhắc nhở cho thế hệ trẻ rằng tuổi trẻ chỉ đến một lần duy nhất và thời gian sẽ không đợi một ai cả. Những giây phút đẹp nhất trong cuộc … Hoàn cảnh sáng tác Vội vàng Tác giả Ngày đăng 12/12/2022 Đánh giá 434 vote Tóm tắt Cuộc đời và sự nghiệp Thành tựu văn học Giá trị nội dung bài thơ Vội vàng Khớp với kết quả tìm kiếm Bài thơ của Xuân Diệu mang đến một thông điệp sâu sắc về tầm quan trọng của cuộc sống và thời gian. Tác giả muốn nhắc nhở cho thế hệ trẻ rằng tuổi trẻ chỉ đến một lần duy nhất và thời gian sẽ không đợi một ai cả. Những giây phút đẹp nhất trong cuộc … Vội vàng – Tác giả tác phẩm Ngữ văn lớp 11 Tác giả Ngày đăng 12/21/2022 Đánh giá 518 vote Tóm tắt Hoàn cảnh sáng tác và xuất xứ tác phẩm Vội vàng. – Rút ra trong tập Thơ Thơ. – Là thi phẩm kết tinh vẻ đẹp thơ Xuân Diệu trước Cách mạng. Khớp với kết quả tìm kiếm Mùa xuân là mùa tươi đẹp nhất trong năm cũng như tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. Bốn dòng thơ ngũ ngôn như lời đề từ của bài thơ, khẳng định ước muốn đoạt quyền tạo hóa của thi nhân. Xuân Diệu muốn ngăn cản bước … Phân tích quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu trong bài thơ[Văn mẫu 11] Phân tích quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu để hiểu và cảm nhận tình yêu cuộc sống trong bài thơ vội vàng sâu sắc nhất Sơ đồ tư duy Vội vàng - Xuân DiệuTham khảo ngay sơ đồ tư duy Vội vàng của Xuân Diệu, hệ thống kiến thức về bài thơ Vội vàng ngắn gọn, dễ hiểu giúp học sinh lớp 11 học và ôn tập tốt môn Ngữ Văn. Cảm nhận bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu[Văn mẫu 11] Cảm nhận bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu - Tham khảo hưởng dẫn làm bài chi tiết và những bài văn mẫu cảm nhận về bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu. Phân tích cái tôi trữ tình trong Vội vàng của Xuân DiệuHướng dẫn phân tích cái tôi trữ tình trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu kèm dàn ý để hiểu rõ tâm hồn yêu đời, lãng mạn của thi sĩ. Phân tích 16 câu giữa bài Vội vàngCùng tham khảo văn mẫu phân tích 16 câu giữa bài Vội vàng đoạn thứ 3 - phần 2 để hiểu thêm về quan niệm nhân sinh của Xuân Diệu. Tổng hợp các đề văn về bài thơ Vội vàng - Xuân Diệu hay nhấtTổng hợp các đề văn về bài thơ Vội vàng cùng các câu hỏi đọc hiểu bài thơ Vội vàng được tổng hợp đầy đủ, chi tiết cho các em học sinh lớp 11, 12 ôn luyện về tác phẩm này Phân tích 10 câu cuối bài Vội vàng - Xuân Diệu[Văn mẫu 11] Phân tích 10 câu cuối bài Vội vàng của Xuân Diệu để làm sáng tỏ lời giục giã và tình yêu cuộc sống vội vàng của nhà thơ, những bài văn mẫu hay phân tích đoạn thơ cuối Vội vàng - Xuân Diệu Cảm nhận khổ thơ 1 bài Vội vàng[Văn mẫu 11] Cảm nhận khổ thơ 1 bài Vội vàng 4 câu thơ đầu để thấy được khát vọng lạ lùng, cảm xúc nồng nàn mãnh liệt của thi nhân So sánh khát vọng tình yêu qua đoạn thơ trong Vội vàng và Sóng[Văn mẫu 11] So sánh khát vọng tình yêu qua hai đoạn thơ trong Vội vàng và Sóng để thấy được cái tôi được bộc lộ trước cuộc sống và tình yêu của hai tác giả Xuân Diệu và Xuân Quỳnh Phân tích 9 câu thơ cuối bài Vội Vàng[Văn mẫu 11] Những bài văn hay phân tích 9 câu thơ cuối bài thơ Vội vàng của nhà thơ Xuân Diệu để thấy cảm hứng về thời gian và nhân sinh quan của tác 2 3 CÁC BÀI KHÁC CÙNG CHƯƠNGPhân tích khổ 2 Đây thôn Vĩ DạPhân tích bài thơ Hầu trời của Tản ĐàSơ đồ tư duy Chiều tối - Hồ Chí MinhPhân tích bài thơ Từ ấy của Tố HữuSơ đồ tư duy Tràng giang - Huy CậnSơ đồ tư duy Đây thôn Vĩ Dạ - Hàn Mặc TửSơ đồ tư duy Từ ấy - Tố HữuMở bài Tràng giang hay và sáng tạo nhất tuyển chọnCảm nhận bài thơ Tràng giang - Huy Cận Câu hỏi Hoàn cảnh sáng tác Vội vàng Lời giải Vội vàng” là bài thơ tiêu biểu của Xuân Diệu trước cách mạng rút trong tập “Thơ Thơ” 1938. Đây là tiếng nói của một tâm hồn yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt, khi vui cũng như khi buồn người đều nồng nàn tha thiết. Nhưng đằng sau những tình cảm ấy, có một quan niệm nhân sinh mới chưa từng thấy trong thơ ca truyền đang xem Hoàn cảnh sáng tác Vội vàng Các em cùng tìm hiểu thêm về tác phẩm Vội vàng nhé! Nội dung1. Tác giả Xuân Diệu2. Cuộc đời và sự nghiệp3. Thành tựu văn học4. Giá trị nội dung bài thơ Vội vàng5. Giá trị nghệ thuật bài thơ Vội vàng6. Phân tích bài thơ Vội vàng 1. Tác giả Xuân Diệu Nhà thơ tình Xuân Diệu sinh ngày 2-2-1916 tại Tỉnh Bình Định. Ông sống và làm việc chủ yếu ở Tỉnh Hà Tĩnh. Xuân Diệu xếp hạng nổi tiếng thứ 79876 trên thế giới và thứ 3 trong danh sách Nhà thơ tình nổi tiếng. 2. Cuộc đời và sự nghiệp Sau khi tốt nghiệp tú tài, ông đi dạy học tư và làm viên chức ở Mĩ Tho nay là Tiền Giang, sau đó ra Hà Nội sống bằng nghề viết văn. Năm 1943, ông tốt nghiệp cử nhân Luật và về làm tham tá thương chánh ở Mỹ Tho. Năm 1944, Xuân Diệu tham gia phong trào Việt Minh, đảng viên Việt Nam Dân chủ Đảng, sau tham gia Đảng Cộng sản. Sau Cách mạng Tháng Tám, ông hoạt động trong Hội văn hóa cứu quốc, làm thư ký tạp chí Tiền phong của Hội. Sau đó ông công tác trong Hội văn nghệ Việt Nam, làm thư ký tòa soạn tạp chí Văn nghệ ở Việt Bắc. Xuân Diệu tham gia ban chấp hành, nhiều năm là ủy viên thường vụ Hội Nhà văn Việt Nam. 3. Thành tựu văn học Thi sĩ Xuân Diệu được mệnh danh là “Ông hoàng thơ tình”. Ông là một cây đại thụ của thơVề lĩnh vực thơ ca, chúng ta có thể tìm hiểu qua hai giai đoạn chính, trước và sau cách mạng tháng Tám. Trước cách mạng tháng Tám, Xuân Diệu là một nhà thơ lãng mạn. Các tác phẩm chính tập thơ “Thơ thơ” 1938 và “Gửi hương cho gió” 1945. Nội dung của thơ Xuân Diệu trong thời kỳ này là Niềm say mê ngoại giới, khát khao giao cảm trực tiếp, cháy bỏng, mãnh liệt với cuộc đời “Vội vàng”, “Giục giã”. Nỗi cô đơn rợn ngợp của cái tôi bé nhỏ giữa dòng thời gian vô biên, giữa không gian vô tận Lời kỹ nữ. Nỗi ám ảnh về thời gian khiến nhà thơ nảy sinh một triết lý về nhân sinh lẽ sống vội vàng “Vội vàng”. Nỗi khát khao đến chảy bỏng được đắm mình trọn vẹn giữa cuộc đời đầy hương sắc và thể hiện nỗi đau đớn, xót xa trước khát vọng bị lãng quên thật phũ phàng trước cuộc đời “Dại khờ”, “Nước đổ lá khoai”. Sau cách mạng, thơ Xuân Diệu đã vươn tới chân trời nghệ thuật mới, nhà thơ đã đi từ “cái tôi bé nhỏ đến cái ta chung của mọi người” Xuân Diệu giờ đây đã trở thành một nhà thơ cách mạng say mê, hăng say hoạt động và ông đã có thơ hay ngay trong giai đoạn đầu. Xuân Diệu chào mừng cách mạng với “Ngọn quốc kỳ” 1945 và “Hội nghị non sông” 1946 với tấm lòng tràn đầy hân hoan trước lẽ sống lớn, niềm vui lớn của cách mạng. Cùng với sự đổi mới của đất nước, Xuân Diệu có nhiều biến chuyển trong tâm hồn và thơ Ý thức của cái Tôi công dân, của một nghệ sĩ, một trí thức yêu nước trước thực tế cuộc sống. Đất nước đã đem đến cho ông những nguồn mạch mới trong cảm hứng sáng tác. Nhà thơ hăng say viết về Đảng, về Bác Hồ, về Tổ quốc Việt Nam, về quá trình xây dựng chủ nghĩa xã hội miền Bắc và công cuộc thống nhất nước nhà. Các tác phẩm tiêu biểu tập “Riêng chung” 1960, “Hai đợt sóng” 1967, “tập “Hồn tôi đôi cánh” 1976… 4. Giá trị nội dung bài thơ Vội vàng Bài thơ là lời giục giã thế hệ trẻ sống vội vàng, sống cuống quít để hưởng thụ hết những gì đẹp đẽ nhất của cuộc đời. Bởi tuổi trẻ của mỗi người chỉ đến một lần duy nhất và thời gian thì không đứng yên để đợi một ai cả. Nó sẽ trôi đi và người ta sẽ mất nó vĩnh viền. Đồng thời, bài thơ đã thế hiện lòng ham sống mãnh liệt của cái tôi Xuân Diệu rất hiện đại cùng với một quan niệm sống mới mẻ về thời gian, tuổi trẻ và hạnh phúc. Cái tôi trong thơ Xuân Diệu là cái tôi tiêu biểu của thời đại thơ Mới, cũng là dấu mốc cho sự thắng thế hoàn toàn của thơ Mới trên thi đàn lúc bấy giờ + Đó là một quan niệm đầy táo bạo về vẻ đẹp của con người, vượt thoát và đảo lộn hoàn toàn những quan niệm nghệ thuật cũ kĩ đã tồn tại hàng nghìn năm của văn học trung đại. Đó là quan niệm lấy con người làm chuẩn mực cho vẻ đẹp của thiên nhiên. Thiên nhiên sẽ chỉ đẹp khi nó gắn liền và mang vẻ đẹp của con người. + Đó là một ý thức ráo riết về ý thức cá nhân, về đời sống cá thể, những khao khát này là của một người, của một cái tôi, mạnh dạn bước ra để bày tỏ chứ không còn cần phải núp dưới bóng của cái ta nữa. + Đó là một quan niệm vô cùng mới mẻ về thời gian. Thời gian với những nhà thơ mới là thời gian tuyến tính, đã đi là không bao giờ trở lại chứ không còn là thời gian tuần hoàn, sẽ quay lại đúng thời điểm như người trung đại vẫn quan niệm nữa. Và cũng chính vì thế mà Xuân Diệu đã sống vội vàng để hưởng thụ hết những cảnh đẹp, những giá trị của cuộc sống này. + Đó là khao khát sống mãnh liệt và một tâm thế chủ động, sẵn sàng hưởng thụ, sẵn sàn đến với hạnh phúc của mình. Mùa xuân chính là tuổi trẻ, là hạnh phúc cá nhân của con người. 5. Giá trị nghệ thuật bài thơ Vội vàng Cách liên tưởng, so sánh mới lạ với những hình ảnh thơ độc đáo, giàu sức gợi cảm, gợi hình Tháng Giêng ngon, Mùi tháng năm,… Thủ pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác để người thi sĩ có thể cảm nhận mùa xuân, cái đẹp của thiên nhiên đất trời bằng tất cả các giác quan. Đó chính là cách sống hết mình, tận hưởng hết mình, giao hòa với thiên nhiên của Xuân Diệu Một loạt những hình ảnh nhân hóa, biện pháp điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc và các động từ mạnh đã tạo ra nhịp điệu cuống quít, hối hả, rộn rã khiến cho bài thơ mang âm hưởng như một lời hiệu triệu, một sự giục giã của Xuân Diệu với những con người trẻ. 6. Phân tích bài thơ Vội vàng Phong trào thơ mới xuất hiện vào giai đoạn những năm 1932-1941, dù chỉ kéo dài chưa đến một thập kỷ thế nhưng nó đã trở thành khoảng thời gian vàng kim, nâng bước một loạt các nhà thơ trẻ tuổi tài năng, với những bài thơ đặc sắc cả về thể loại, lẫn đề tài. Một trong số đó nổi bật nhất phải kể đến Xuân Diệu, người được xem là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới” bởi giọng thơ thiết tha, rạo rực. Ông có một niềm say mê đặc biệt với tình yêu, bao gồm cả tình yêu con người, tình yêu thiên nhiên và cuộc sống, đồng thời cũng có chấp niệm sâu sắc với mùa xuân và tuổi trẻ. Vội vàng là một trong những bài thơ hay nhất của Xuân Diệu, đây cũng là tác phẩm thể hiện được tình yêu cuộc sống, sự nhạy cảm trong tâm hồn và những quan điểm của Xuân Diệu về mùa xuân, tuổi trẻ và tình yêu. Vội vàng 1938 được in trong tập Thơ thơ, tác phẩm như một khu vườn rực rỡ tràn đầy hương sắc, ngào ngạt hương thơm của hoa cỏ, tràn trề sự sống, là bản giao hưởng nhiều âm sắc, thể hiện đầy đủ mọi cung bậc cảm xúc từ vui tươi, e ấp, đến nồng nàn, đắm say trong tình yêu của Xuân Diệu. Có thể nói rằng Vội vàng chính là tình yêu tha thiết của tác giả dành cho cuộc đời, qua đó thể hiện những xúc cảm rất mới, rất lạ, xúc cảm đến từ “một nguồn sống rào rạt chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này”. “Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi” Trong khổ thơ đầu tiên tác giả đã bộc lộ khát khao mạnh mẽ, cháy bỏng qua các điệp từ “Tôi muốn…”, mang đến nhịp thơ dồn dập, vội vã. Nhà thơ muốn “tắt nắng”, “buộc gió” để níu giữ hương sắc cho cuộc đời, đó là khát khao mãnh liệt, đầy táo bạo. Xuân Diệu muốn nắm giữ lại tất cả những gì tươi đẹp nhất của tự nhiên, ấy là ánh nắng mùa xuân dịu dàng ấm áp, hương hoa nồng nàn, đắm say phả trong gió. Qua mong muốn đầy lạ lùng ấy ta thấy rõ được cái tôi trữ tình đặc biệt của người thi sĩ, trước hết là cái “tôi” đầy ngông cuồng, táo bạo, dám đứng lên thách thức cả tạo hóa, chống lại bước đi của vũ trụ để giữ lại những cái đẹp mà bản thân khao khát. Đó cũng chính cái “tôi” hồn nhiên, trong sáng, bướng bỉnh khi đứng trước những điều mà mình yêu thương, trân trọng. Tổng hòa hai yếu tố ấy đã tạo nên một hồn thơ Xuân Diệu rất riêng, rất ấn tượng, khiến độc giả lại càng cảm nhận rõ hơn tấm lòng yêu cái đẹp, cái tuyệt vời trong vũ trụ của người thi sĩ nó mãnh liệt, sâu sắc đến nhường nào. Đồng thời cũng cho thấy quan điểm mới của Xuân Diệu về cuộc sống và cái đẹp, đối với thi nhân cái đẹp không hề ở chốn bồng lai tiên cảnh nào, mà ở ngay sát bên chúng ta, chính là những thứ tưởng chừng như thật đơn giản tầm thường, nào là ánh nắng, nào là hương hoa, đều là những thứ con người dễ dàng bỏ qua, không mấy bận tâm. Xuân Diệu sau khi đã hiểu rõ quy luật của tạo hóa, đời người vốn ngắn ngủi, chết là về với cát bụi, thì được tận hưởng những vẻ đẹp giản dị mà tạo hóa ban tặng thực sự là một đặc ân đáng quý. Người thi nhân không muốn bỏ lỡ bất kỳ một giây phút nào, thậm chứ còn ích kỷ muốn níu giữ tất cả chúng lại để riêng mình được tận hưởng. Xuân Diệu ngông cuồng, táo bạo và phi lý cũng từ những cái triết lý nhân sinh rất có lý mà nên Đời người hữu hạn và cái đẹp chỉ ở tại trần gian chứ không ở chốn nào khác, cớ sao không tận hưởng cho thỏa. Sau những nhận thức và khát khao cháy bỏng được giữ lại vẻ đẹp của thiên nhiên tạo hóa nhưng lại vượt ra ngoài khả năng của con người, Xuân Diệu đã nhanh chóng tìm cho mình một giải pháp, ấy là nhân lúc còn trẻ, còn đang sống nhanh chóng tận hưởng, nhanh chóng bắt lấy những vẻ đẹp mà tạo hóa đã ban tặng, thoải mà thưởng thức sự tươi đẹp của cuộc đời, của vườn xuân một các không hối tiếc. Điều đó được thể hiện rất rõ thông qua tám câu thơ tiếp theo, không chỉ mở ra một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, tràn đầy hương sắc mà còn bộc lộ tâm thái của tác giả trước sự hữu hạn của đời người, cũng như trước sự vô hạn của vũ trụ Vội vã, khát khao, tham muốn ôm hết tất cả những gì tươi đẹp nhất vào lòng,và sự hạnh phúc sung sướng tột độ trước vườn xuân tuyệt vời. “Của ong bướm này đây tuần tháng mật Này đây hoa của đồng nội xanh rì Này đây lá của cành tơ phơ phất Của yến anh này đây khúc tình si Và này đây ánh sáng chớp hàng mi Mỗi buổi sớm thần Vui hằng gõ cửa Tháng giêng ngon như một cặp môi gần” Ở những câu thơ này ta dễ dàng nhận thấy được niềm vui sướng, sự hân hoan tột độ của tác giả khi phát hiện ra một thiên đường của cuộc sống đang tồn tại ngay bên cạnh mình. Từng câu thơ như mang trong mình những điệu nhạc lúc sôi động, lúc thầm thì, đầy đủ những cảm giác đắm say nồng nàn của tình yêu, của tuổi trẻ, của một mùa xuân đang căng tràn nhựa sống. Điệp khúc “này đây…” mang đến nhịp thơ dồn dập, thể hiện cảm xúc bất ngờ, niềm vui sướng hạnh phúc khi chợt nhận ra món quà quý giá mà thiên nhiên ban tặng. Bức tranh mùa xuân tươi đẹp mở đầu với cảnh cặp “ong bướm” đang ngập tràn hạnh phúc, say sưa với mật ngọt của tình yêu tựa như đôi vợ chồng trẻ quấn quýt trong tuần trăng mật. Là cảnh sắc thắm của hoa xuân cùng với sắc xanh của nội cỏ, tổng hòa tạo nên một bức tranh rực rỡ, nhưng vẫn hài hòa cân đối, đó còn là cảnh “lá của cành tơ phơ phất”, lá gắn với cành, hạnh phúc êm đềm bên nhau thật tình tứ và lãng mạn biết mấy. Và thêm nữa là “khúc tình si” của cặp yến anh đang thuở mặn nồng gắn bó, mang đến không khí thực rộn ràng vui tươi, đầy đủ cả sắc, hương, vị của một bức tranh xuân nồng. Tuy nhiên Xuân Diệu không chỉ dừng ở đó, ông còn thêm vào bức tranh của mình một chút ánh sáng dịu nhẹ, chan hòa và ấm áp, tựa như sương, như nắng phụ lên tất thảy mọi cảnh vật, khiến chúng thêm phần lãng mạn và tràn ngập sức sống hơn. Câu thơ “Và này đây ánh sáng chớp hàng mi”, người ta cứ thắc mắc rốt cuộc cái “hàng mi” ấy là của ai, của chính bản thân Xuân Diệu khi đứng trong khu vườn xuân tràn ngập hương sắc ánh sáng, hay là của một nàng thơ đang dạo bước. Nhưng dù nhân vật trữ tình ấy là ai người ta vẫn luôn cảm nhận được cái chất thi vị tình tứ của người nghệ sĩ, người muốn thêm vào bức tranh thiên nhiên sự xuất hiện của con người, sự sống và tình yêu của con người, để cho bức tranh thêm hài hòa và sống động, thể hiện rõ sự gắn bó chan hòa giữa nghệ sĩ và thiên nhiên rộng lớn. Khẳng định rõ ràng vẻ đẹp của thiên nhiên luôn song hành cùng với sự phát hiện và thưởng thức của con người. Bên cạnh đó câu thơ “Mỗi buổi sớm thần Vui hằng gõ cửa” thể hiện một triết lý sống mới mẻ của tác giả rằng mỗi một ngày được sống, được mở mắt nhìn nắng mai là một niềm vui, một niềm hạnh phúc đến tột cùng, và Xuân Diệu thật sự rất trân trọng và biết ơn điều đó. Cuối cùng kết lại bức tranh thiên nhiên mùa xuân rực rỡ Xuân Diệu kết lại bằng một câu thơ đầy ấn tượng “Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần”, mang đến sự chuyển đổi cảm giác đầy tinh tế, từ thị giác, thính giác, xúc giác, tác giả đã dẫn người đọc đến cảm nhận bằng vị giác. Không chỉ thể hiện xúc cảm muốn nuốt trọn mùa xuân vào lòng, mà còn là niềm khát khao đến tột cùng, Xuân Diệu thưởng thức mùa xuân tựa như một kẻ sành ăn thưởng thức mỹ vị của cuộc sống. Không chỉ vậy cái cách mà tác giả so sánh mùa xuân, so sánh tháng giêng giống như “cặp môi gần” cũng khiến người đọc không khỏi ngỡ ngàng trước sự lãng mạn, tình tứ của một người luôn đắm say và khao khát tình yêu. Đối với thi nhân mùa xuân trước mắt thực căng tràn nhựa sống, tựa như một người con gái đang sắc xuân thì, khiến người ta thực muốn nâng niu, trân trọng hết lòng. Sau những cảm xúc thăng hoa, vội vã thưởng thức từng vẻ đẹp của thiên nhiên bằng cách khai mở hoàn toàn tất cả các giác quan, bỗng Xuân Diệu chợt khựng lại “Tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửa/Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”. Rõ ràng đang đắm say đủ chiều với cảnh thiên nhiên rực rỡ, khi bữa tiệc vừa qua một nửa, người thi nhân đã thấp thỏm lo âu mà mang theo cảm xúc tiếc nuối. Xuân Diệu không đợi đến hè mới tiếc xuân mà người đã tiếc mùa xuân, sợ xuân qua đi mất ngay chính giữa lúc mùa xuân đang nồng nàn, đượm sắc nhất, thực giống một kẻ đang son trẻ mà cứ sợ già, tiếc tuổi thanh xuân. Có thể người ta cho ấy là kỳ lạ, là lo xa thế nhưng đọc những vần thơ tiếp của Xuân Diệu ta mới thưc hiểu rằng những nỗi sợ, nỗi tiếc của tác giả đều có nguyên nhân cả. “Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua, Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già, Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất. Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật, Không cho dài thời trẻ của nhân gian, Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn, Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại. Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi, Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;” Xuân Diệu nhận ra một quy luật tàn nhẫn của tạo hóa, rằng mùa xuân đến rồi mùa xuân sẽ đi, và cuộc đời cũng như thế con người có thời son trẻ nhưng rồi cũng sẽ phải già đi và trở về với cát bụi. Thế nên ông mới có một câu oán trách rất hay rằng “Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật/Không cho dài thời trẻ của nhân gian”, trách sao đời người không dài thêm chút nữa, để ông được tận hưởng thêm một chút hương sắc của trần gian, mà lại ngắn ngủi chẳng đủ cho người ta vui sống. Dù mùa xuân tươi đẹp “vẫn tuần hoàn” thế nhưng thi nhân chỉ có cơ hội sống một lần trên thế gian này, thì cũng chẳng kịp nhìn mùa xuân được lần nữa tươi đẹp, trời đất và vũ trụ vẫn mãi còn nguyên đấy, thế nhưng “chẳng còn tôi mãi”. Có thể nói rằng ở đoạn thơ này cái tôi cá nhân của Xuân Diệu được thể hiện rất rõ, không chỉ oán trách cuộc sống ngắn ngủi, mà còn cho người đọc cảm giác thi nhân giữa đất trời dường như đang ở vị trí trung tâm, tầm vóc cá nhân được đặt ngang bằng với tầm vóc vũ trụ, đó là một cái tôi rất ngông cuồng và tự tin mà ta đã thấy ở đầu tác phẩm. Chính vì ý thức được sự hữu hạn của cuộc sống, sự tàn nhẫn của vòng tuần hoàn “sinh lão bệnh tử” thế nên Xuân Diệu không tránh khỏi cảm giác “bâng khuâng tiếc cả đất trời”. Cuộc đời này người thi nhân còn khao khát được tận hưởng được vui sống nhiều lắm, cả mùa xuân, tình yêu và tuổi trẻ đều là những thứ mà tác giả hằng tâm niệm, hằng trân trọng nhất, xem như lẽ sống của cuộc đời. Thế nên khi phải buông tay từ giã, hoặc là sắp phải chia xa, người thi nhân đều cảm thấy nuối tiếc và buồn bã khôn nguôi. Thế nhưng Xuân Diệu là một tác giả rất tích cực, người không có nhiều cái đau buồn sầu não như Huy Cận, cũng không tuyệt vọng như Hàn Mặc Tử, trái lại ý thức được sự hữu hạn của tuổi trẻ, của đời người tác giả đã nhanh chóng tìm ra cho mình một giải pháp mới. Nếu như ban đầu người muốn chặn đứng bước đi của thời gian, thì giờ đây Xuân Diệu lại đưa ra một cách thức phù hợp hơn ấy chính là buông lỏng bản thân, nhanh chóng hòa mình vào thưởng thức mùa xuân một cách trọn vẹn và nhiều nhất có thể. “Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn; Ta muốn riết mây đưa và gió lượn, Ta muốn say cánh bướm với tình yêu, Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều Và non nước, và cây, và cỏ rạng, Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng Cho no nê thanh sắc của thời tươi; – Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” Ngay lúc này đây Xuân Diệu đã hoàn toàn ý thức được sự quý giá của tuổi trẻ và mùa xuân trước mắt thế nên người vội vã bước vào thưởng thức bữa tiệc mùa xuân ngay trước mắt một cách vồ vập, đầy khao khát mãnh liệt, dường như chỉ sợ chậm một giây thôi là bữa tiệc trước mắt sẽ biến mất. Các động từ mạnh “ôm”, “riết”, “thâu” cùng với điệp từ “ta muốn” càng nhấn mạnh được cái khao khát muốn nuốt trọn thanh sắc tuyệt vời của mùa xuân, muốn được điên cuồng trong tình yêu, đến tận “no nê thanh sắc của thời tươi” để không còn nuối tiếc gì hơn nữa. Có thể nói rằng thay vì chỉ thưởng thức một lần Xuân Diệu đã cố gắng thức dậy tất cả mọi giác quan, mọi sức lực trong cơ thể để hòa mình vào bữa tiệc đượm đà của thiên nhiên “chếch choáng” với mùi thơm, “đã đầy” với ánh sáng, ôm trọn vào lòng những cây, những cỏ, nhưng hương thơm nồng ấm. Đoạn thơ này người ta thấy Xuân Diệu rất “tham”, dường như đang ra sức vơ vét, tận hưởng bằng hết chẳng chừa lại cho ai thứ gì, không những vậy mà người thi nhân thậm chí còn muốn tận hưởng mùa xuân ấy gấp đến mấy lần chứ không chỉ là một lần duy nhất. Điều đó càng khẳng định rõ ý thức của Xuân Diệu về cái hữu hạn của đời người, cái ngắn ngủi của tuổi xuân, cũng như quy luật xoay vần đầy tàn nhẫn của tạo hóa. Xuân Diệu không chống lại được bước đi của thời gian thì ông tìm cách tận hưởng như thể mình có tận hai ba cuộc đời. Đấy là một giải pháp thực thông minh và rất nhân văn của người nghệ sĩ, mở ra cho độc giả những suy nghĩ và nhận thức mới mẻ. Câu thơ kết “Hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi!” chính là tột đỉnh của tấm lòng yêu xuân, khao khát tận hưởng mùa xuân, tình yêu và tuổi trẻ một cách mãnh liệt và chân thành nhất, không chỉ là cái ôm, cái thâu, cái riết chặt mà là một ngụm cắn thật sâu, thật tình tứ mang cả tình xuân vào trong bụng, chiếm giữ cho riêng mình. Thực ích kỷ nhưng cũng thực đáng yêu cho cái tôi ngông cuồng và trẻ con của người nghệ sĩ. Vội vàng là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của Xuân Diệu trong phong trào thơ mới giai đoạn 1932-1941 không chỉ thể hiện được những quan niệm, triết lý nhân sinh mới mẻ về cuộc đời của người nghệ sĩ mà thông qua đó còn bộc lộ tấm lòng tha thiết, cuồng nhiệt của tác giả đối với mùa xuân, tuổi trẻ và tình yêu. Xuân Diệu là làn gió mới đã thổi tan cái buồn lắng đọng suốt mấy năm trời của giới thơ mới, mở ra một chân trời mới, mang đến chất Pháp dịu dàng, lãng mạn, nhưng vẫn rất đậm đà hương sắc đất Việt, thật xứng với danh “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”. Đăng bởi Sài Gòn Tiếp Thị Chuyên mục Lớp 11, Ngữ Văn 11

hoàn cảnh sáng tác vội vàng